Nguyễn Văn Thái

Vu Vơ






Ngày
rét vẫn còn vương
chiếc lá mùa thu rụng chưa chạm đất
mùa đông lởn vởn hồn
 
Xuân đã về
dửng dưng chờ nắng mới
hoa nở càn khôn
xa xôi không thấy mùi hương!
 
Tiếng chim thiên duyên
vọng về quên cái rét
đêm Ngân Hà tìm bói một vì sao
vô thường!
 
Xuân thu
mái đầu nhuộm trắng
nghe ngàn lau hú gió xạc  xào
đếm bước hằn trên miền hoang tưởng
nôn nao!
 
Cà phê sáng
nhạc lòng reo trên bàn phím
nâng cánh hồn
mơ mộng
đóa hoàng hôn!
 
Nguyễn Văn Thái
1-3-2024.4473

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 18 tháng 3 năm 2024

Bình luận về Bài thơ "Vu Vơ"